

Nguyện ước
Nguyện ước

Vân Du
Tác giảGiới thiệu truyện
“Đây là đơn xin chuyển trường. Nhờ thầy kí giúp tôi.” “Tại sao cô xin chuyển trường? Cô đây là đang không hài lòng với cách làm việc của tôi à?” “Những lời tôi nói sau đây có chút khó nghe. Nhưng thầy Kha muốn nghe thì tôi cũng xin phép. Tôi đây là không biết ngôi trường này ai là hiệu trưởng. Từ việc nhỏ đến việc lớn chỉ toàn làm theo ý kiến của thầy Lâm. Còn thêm việc này, những khúc mắc giữa tôi với thầy Lâm đã xảy ra từ lâu rồi, tôi cũng lên tiếng xin chuyển lớp vậy mà thầy làm như không nghe thấy. Học kì vừa rồi chuyện xảy ra còn lớn hơn, mọi trách nhiệm thầy lại đổ lên đầu tôi. Tôi tự hỏi mình đây có đắc tội việc gì không mà thầy không một lần phân xử công bằng cho tôi. ” “Thầy có bị mắt mờ tay kém thì xin nghỉ việc đi. Lần kiểm tra nào thầy Lâm cũng làm khó làm dễ học sinh của tôi hết vậy mà thầy nói là không có ảnh hưởng gì...” Dương Yên Nhu chẳng buồn suy nghĩ gì nữa: “Tôi đây không hiểu sao thầy lại được lên chức hiệu trưởng. À, hay là thầy đã bỏ t iền ra để mua cái ghế này.” “Cô có biết mình đang nói chuyện với ai không hả?” “Tôi đang nói chuyện với hiệu trưởng...” cô bước lên vài bước, hai tay đặt lên bàn cố nhón gót chân lên gương mặt kiên định, đôi mắt to tròn mở hết cở, gằn từng chữ: “HIỆU TRƯỞNG NH U NH ƯỢC.” “Được... được lắm. Tôi đây sẽ cho cô biết thế nào là hiệu trưởng nh u nh ược...” “Dương Yên Nhu, tôi mà không kỹ luật được cô. Tôi đây không còn là họ Mai nữa.” ... Nhưng sau đó lại là.... “Kết hôn đi.” “Bới người ta b/ạo l/ực gia đình... Ông trời ngó xuống mà coi, vợ mà lại muốn mưu s/át chồng mình nè.”
Đăng nhập
mới có thể bình luận