"Mưu toan tính kế trèo lên giường anh trai của người yêu mình, hạng đàn bà như cô cũng đáng được tôi tôn trọng?"
Nam Cung Chấn bóp mạnh cần cổ thanh mảnh của Hứa Giản Nhược, ánh mắt đằng đằng sát khí như thể cô là kẻ tử thù không đội trời chung của hắn: "An phận một chút, nếu không tôi có hàng trăm cách khiến cô biến mất khỏi thế gian này."
Đó là lời đe doạ của Nam Cung Chấn trước khi kết hôn với Hứa Giản Nhược. Ba năm ròng rã, để bảo toàn Hứa An Kha, Giản Nhược cắn răng chịu đựng mọi sự hành hạ của hắn về cả thể xác lẫn tinh thần. Cho tới ngày Hứa An Kha bệnh chết, khát vọng sống duy nhất của Giản Nhược bị sụp đổ, cô quyết định ly hôn...
"Ly hôn ư?" Nam Cung Chấn cười nhạt: "Giản Nhược, cô đừng nằm mơ nữa, muốn tự do, trừ phi cô chết..."