Vào năm học lớp 10, Kiều Anh đã gặp được người bao dung cô từ những điều nhỏ nhất, chăm sóc cô với cương vị một người bạn không hơn không kém. Ấy thế cô cứ tưởng tình bạn này chỉ nên dừng lại ở những lần gặp mặt trên đường về rồi hàn huyên ở những quán ăn vặt nhỏ. Nhưng có lẽ số phận đã an bài, mọi thứ dường như thay đổi vào cuối năm học - giây phút cùng ngắm hoàng hôn đã chính thức trở thành bước ngoặt của họ.
Khi ấy cô gọi cậu ấy là tri kỷ, và cậu ấy gọi cô là bạn đời.