Khánh vốn chỉ muốn sống một cuộc đời bình yên, chăm sóc hai đứa em nhỏ và tránh xa mọi rắc rối… Bình yên theo kiểu mỗi ngày đều bị cha đánh.
Nhưng Khánh đã quen rồi. Cậu chưa từng mong đợi cuộc sống của mình sẽ tốt đẹp hơn. Cho đến khi Minh Liễn xuất hiện một kẻ phiền phức, bá đạo, thích quản chuyện bao đồng và đặc biệt là… cứ bám riết lấy cậu không buông.
Khánh: “Cậu lo chuyện của mình trước đi!”
Minh Liễn: “Chuyện của cậu cũng là chuyện của tôi.”
Chẳng hiểu từ khi nào, từ một người chỉ muốn tránh xa phiền phức, Khánh lại bị cuốn vào vòng xoáy rắc rối do Minh Liễn tạo ra.
Và điều đáng sợ nhất… là hình như cậu không còn ghét nó như trước nữa.