Văn án:
Thẩm Niệm Tuyết yêu anh từ năm 16 tuổi.
Trải qua một chặng đường đẹp đẽ.
Cô mong anh là người yêu cô. Anh chỉ xem cô là một đứa em gái.
Sau nhiều năm chờ đợi.
Anh bước đến lễ đường cùng người con gái anh yêu.
Sự chờ đợi trong vô vọng.
Thẩm Niệm Tuyết trong lòng tự hỏi.
"Tại sao nhiều năm rồi, anh vẫn không để ý đến em?"