Chương 1: Phản bội
avatar

Trần Hân

28/06/2025
Một Đêm Cùng Với Hồ Ly

Trong căn phòng tràn ngập không khí lãng mạn, những cây nến đỏ lung linh tô điểm thêm cho những bông hồng đỏ rực.

Đôi nam nữ đang khiêu vũ trên nền nhạc ballad, ánh mắt của hai người chan chứa tình cảm, người đàn ông bỗng nhiên nhẹ nhàng hôn nhẹ lên môi người thiếu nữ, cô nàng đánh lên ngực người đàn ông một cái rồi thẹn thùng cúi mặt xuống không cho người đàn ông lại tiếp tục hôn mình.

“Anh không sợ chị em về giữa chừng sao hả anh rể của của em.”

Người phụ nữ kéo dài mấy từ cuối cùng. Đôi chân thon dài trắng nõn của cô ta quấn vào đôi chân của người đàn ông khiến hai người ngã xuống chiếc giường êm ái. Người đàn ông nhéo nhẹ vào vòng eo nhỏ nhắn của cô ta khiến cô ta không nhịn được mà rên một tiếng.

Người đàn ông hừ nhẹ: “Chỉ là một người đàn bà hết giá trị lợi dụng mà thôi, có gì đâu mà phải sợ! Cô ta không xinh đẹp bằng em, không giỏi giang như em và quan trọng hơn là không chiều anh như em…!”

“Đáng ghét! Vậy anh đến với em chỉ vì hợp chuyện đó với em thôi hả?” Cô ta vờ giận dỗi, vùng vẫy muốn đứng dậy rời khỏi vòng ôm của người đàn ông.

“Ngoan nào! Anh đến với em là vì anh yêu em thôi em vợ của anh ạ!” Người đàn ông lại ôm chặt người phụ nữ không cho cô ta đi khỏi vòng ôm của hắn. Bàn tay không biết từ khi nào đã đi lên phía trên xoa bóp nơi nào đó.

Người phụ nữ thoải mái ưỡn người, ánh mắt đê mê nhìn người đàn ông: “Em cũng yêu anh, Lăng à! Nhưng mà em không thích anh gần gũi với chị ấy, anh biết mà, em là người thích sạch sẽ, sẽ không muốn người đàn ông của mình chạm vào người phụ nữ khác!” Tần Kiều đưa tay giữ chặt bàn tay đang định đi xuống phía dưới.

“Chị của em ấy à, là một người rất tốt bụng, nếu như biết chuyện em gái và anh rể qua lại sau lưng chị ấy thì nhất định chị ấy sẽ không trách em đâu, ngược lại sẽ nhường anh cho em ấy chứ!”

Cô ta nhìn vào tấm ảnh cưới được đặt trên bàn trang điểm nở một nụ cười đắc ý. Người mà chị luôn khoe khoang tốt đẹp, yêu chiều chị bây giờ đang ở trên người của cô ta nói yêu cô ta.

Trong lòng của Tần Kiều bây giờ đang rất hả dạ. Tại sao mỗi mình chị ta có được những thứ tốt đẹp còn cô ta lại không có chứ! Không có ư? Vậy thì cô ta đành khiến cho Tần Nhiên phải nhường những thứ ấy cho cô ta. Cô ta sẽ khiến Tần Nhiên mất đi tất cả.

Hàn Lăng đang chìm trong cơn dục vọng, những lời nói của Tần Kiều đều như gió thoảng qua tai, bây giờ trong đầu hắn chỉ muốn thưởng thức mật ngọt mà thôi.

“Lăng! Anh hứa với em đi! Rằng anh sẽ mãi chỉ yêu mình em mà thôi!”

Cô ta nũng nịu.

“Ừm! Anh yêu em, Kiều à!”

“Em cũng yêu anh!”

Hai người nhanh chóng trao cho nhau nụ hôn nồng cháy, điên cuồng thả mình làm loạn trong phòng tân hôn của chị gái mình. Nhưng hai người không biết rằng những lời nói khốn nạn ấy đã bị Tần Nhiên - nhân vật chính trong câu chuyện của hai người nghe thấy hết.

Cửa phòng chưa đóng hết, để hé một đoạn nhỏ nhưng đủ để người ta thấy được hết hành động bên trong.

Tần Nhiên bịt miệng mình lại không để mình phát ra bất cứ âm thanh nào. Đáng lẽ ra cô nên xông vào bắt gian đôi cẩu nam nữ kia, hỏi lý do vì sao lại phản bội sau lưng cô. Nhưng cô không làm được, chân của cô như bị đóng đinh không thể nào di chuyển được. Nước mắt vô thức rơi như mưa. Dường như đại não chưa tiếp nhận nổi thông tin này vì nó quá sốc đối với cô rồi.

Cách một tuần trước khi cưới mà người đàn ông cô yêu và em gái của cô cùng nhau tặng cho cô một món quà lớn như thế này. Một một quà mà nhất định cả đời này cô sẽ không giờ quên được.

Tần Nhiên ngồi sụp xuống mặt đất, bên tai không ngừng truyền đến những âm thanh dơ bẩn phát ra từ bên trong, tiếng kêu rên của người phụ nữ và tiếng thở thỏa mãn của người đàn ông.

Những âm thanh ấy thi nhau nhồi vào đôi tai bé nhỏ của cô, khiến cô không chịu nổi mà hét lên một tiếng thật to.

Hàn Lăng và Tần Kiều đang chuẩn bị đến giai đoạn cao trào thì bị tiếng hét của Tần Nhiên làm giật mình. Hàn Lăng mặt trắng bệch, vội vàng đẩy Tần Kiều ra xa. Hắn nhanh chóng vơ lấy quần áo trên sàn mặc vội vào, mà không để tâm đến Tần Kiều đang người trần như nhộng ngồi trên giường.

Hắn không ngờ rằng Tần Nhiên lại kết thúc chuyến đi công tác nhanh như vậy.

Tần Kiều cũng mặc lại quần áo nhưng cô ta lại cố tình ăn mặc không chỉnh tề, phơi bày những vết bầm tím trên cổ ra cho người nào đó nhìn thấy.

Hừ! Phát hiện sớm hơn cô ta nghĩ nhưng như vậy cũng tốt, cô ta không phải lén lén lút lút yêu đương cùng với anh rể của mình.

“Nhiên Nhiên, em về sao không báo cho anh biết.” Hàn Lăng hoảng hốt mở cửa chạy ra, rồi cũng nhanh chóng đóng cửa lại giấu đi người trong phòng.

Tần Nhiên đang ngồi sụp xuống đất từ từ đưa mắt nhìn hắn, cô mở miệng:

“Báo để anh biết đường mà giấu giếm tôi tiếp sao? Nếu như không về đột xuất như thế này thì chắc tôi sẽ không biết được hai người đã gian díu sau lưng tôi thế nào, thậm chí là làm chuyện ấy ngay trong phòng tân hôn của hai chúng ta.”

Nước mắt muốn tràn ra ngoài mắt nhưng cô kiên cường ngăn nó chảy tiếp, cô không muốn tiếp tục khóc vì tên đàn ông thối tha này nữa. Tình cảm ba năm chính thức chấm dứt tại đây.

Hàn Lăng im lặng để cho Tần Nhiên nói hết, hắn ngồi xuống ôm chặt lấy cô vào lòng nhưng cô vùng vẫy không cho hắn chạm vào và bị cô cho một cái tát đau điếng.

Hắn sững người dường như không thể tin được rằng người con gái dịu dàng chưa lần nào to tiếng với hắn mà lại ra tay đánh hắn như vậy. Hắn không nhịn được mà dở giọng khó chịu mà quên đi mình là người sai trước:

“Nhiên Nhiên, em đang làm cái gì vậy? Sao lại đánh bạn trai của mình vậy chứ? Anh đâu làm gì có lỗi với em!”

“Không làm gì sai sao? Sao anh không mở to mắt của anh mà xem lại anh và cô em gái đáng kính của tôi làm gì trong căn phòng kia của chúng ta! Anh tưởng tôi là con ngốc muốn tiếp tục tạo dựng vở kịch tiếp để lừa tôi sao?”

Hàn Lăng luống cuống lắc đầu: “Không phải…! Em hiểu lầm rồi anh và em ấy không có chuyện gì xảy ra cả, chúng ta chỉ đang chuẩn bị cho em một món quà bất ngờ mà thôi.”

“Bất ngờ? Công nhận là bất ngờ thật.” Tần Nhiên cười ra tiếng, ánh mắt chế nhạo nhìn hắn tiếp tục biện bạch những lý do.

Nếu như cô không chứng kiến ngay từ đầu đến cuối thì có lẽ lại bị hắn tiếp tục lừa nữa rồi, may mắn rằng ông trời đã giúp cô thấy được bộ mặt giả dối của tên cặn bã này.