Chương 1: Công chúa Ân Hoa
avatar

Dâu nhỏ

04/02/2025
Muôn Kiếp Phù Hoa

Trời mùa đông giá rét, tuyết phủ kín thành Trường An, quý phi khó sinh nhất trong cung cuối cùng cũng đã hạ sinh được một tiểu công chúa. Ngày bé con chào đời, mọi cây cối đang khép mình thì hoa Lan ở vườn Mai quý phi nở rộ, đặc biệt làn da của bé con cũng trắng như hoa ấy. Hoàng thượng vô cùng vui mừng và cho rằng đây là điềm lành nên đã đặt tên cho Tiểu công chúa là Ân Hoa.

Thời gian dần trôi, Ân Hoa ngày càng trở nên ưu tú và xinh đẹp, điều đặc biệt là mặc dù cả hai mẹ con nàng được sủng ái, nhưng thay vì bị ganh ghét thì lại được mọi người hết mực yêu thương vì sự lương thiện. Hoàng hậu nổi tiếng khó tính nhưng cũng xem nàng như con ruột. Vì thơ phú và hội họa của nàng rất giỏi, nên mọi người thường nhờ nàng giúp đỡ trong việc thành đôi của các anh chị của mình cùng một số việc vặt, nên họ xem nàng như bảo bối.

Năm nay nàng vừa tròn 18 tuổi, hoàng thượng tổ chức yến tiệc linh đình và mời rất nhiều bá quan văn võ cùng đến. Ân Hoa được nghe kể rất nhiều về họ, nhưng đặc biệt nhất là vị tướng trẻ nhà họ Mã là Mã Ninh Phù, con trai trưởng của Thái sử Mã Quân. Không giấu được sự tò mò, nàng liền cùng hai chị gái sang bên phía họ đang ngồi để xem thử, không ngờ lại nghe được cuộc nói chuyện của Thái sử và hoàng thượng:

"Cám ơn hoàng thượng đã để tâm đến con trai thần, nó về không kịp nên đã nhờ thần mang cây trâm ấy cho công chúa rồi.”

Khi nhìn thấy cây trâm bằng ngọc khắc hình hoa Lan thì vô cùng hài lòng, không ngờ liếc mắt sang lại thấy mấy tiểu công chúa đang bàn tán bên này nên đành kêu sang: "Các con sang đây với trẫm, để trẫm giới thiệu với Mã Thái sử nào.”

Nhận được lệnh ba công chúa lập tức đi sang: "Phụ hoàng cát tường đại cát tường, cung nghênh Mã Thái sử.”

Mã Quân năm nay tuổi cũng đã cao, ông dự định hết năm kia sẽ treo ấn từ quan, nhưng nhìn ông người ta chỉ đoán ngoài 40 mà thôi. Vì ông lấy vợ rất trễ nên chỉ có mỗi một người con trai là Mã Ninh Phù nhưng mãi không chịu lấy vợ, con gái cũng không chịu gả cho ai cả.

Ông nhìn ba cô công chúa xinh như hoa rồi bất giác mỉm cười: "Các công chúa ai cũng xinh, cũng giỏi, phải chi con trai thần có một người vợ như này là phúc ba đời của nó.”

Có người đến bẩm báo nên hoàng thượng rời đi trước: "Khanh cứ trò chuyện với mấy đứa nó nhé, trẫm đi trước.”

“Được, hoàng thượng.”

Trò chuyện được một lúc thì Mã Thái sử và phu nhân có việc nên phải đi trước, hai chị gái của Ân Hoa cũng phải lên biểu diễn, chỉ còn nàng và Mã Lệ Chi ở lại. Hai người tuổi thơ thưởng thức bánh và trà được một lúc thì nhận ra có rất nhiều điểm chung họ bắt đầu kết tình chị em với nhau. Mọi người chơi đến tận khuya mới hồi cung, nhưng vì dạo gần đây sức khỏe mẫu thân của nàng không tốt nàng phải thường xuyên sang chăm sóc người, nên hôm nay nàng cùng mẫu thân hồi cung sớm để tránh gió và cho người uống thuốc.

Vốn dĩ trước khi sinh nàng sức khỏe của mẫu thân đã không tốt dẫn đến khó sinh, nhưng vì ước muốn làm mẹ mãnh liệt nên Mai Diệp Chi đã cố gắng sinh Ân Hoa. Vì sinh ra nàng nên sức khỏe mẫu thân ngày càng kém, nhưng bà ấy vẫn không hối hận khi đã hi sinh để sinh ra một đứa trẻ vừa tài lại vừa đức.

Mặc dù ho rất nhiều nhưng Mai Diệp Chi không muốn con gái lo lắng cho mình nên đã bảo nàng về: "Ta không sao có mẹ nuôi của con ở đây rồi.”

Nàng cứ mặc kệ lời nói của mẫu thân mà ở lại qua đêm, thậm chí còn dọn hết đồ bên cung của nàng sang.